“Tôi đã và vẫn luôn cảm thấy rằng phải tồn tại một cơ chế miễn dịch nào đó ở trong chúng ta đóng vai trò một lớp phòng hộ tự nhiên chống lại ung thư.” – LEWIS THOMAS, 1982
Ung thư có sự sống. Nó là một tế bào bình thường, đã đột biến và thay đổi, và sẽ tiếp tục thay đổi trong cơ thể.
Thật không may là thuốc chữa ung thư thì không đột biến hay thay đổi.
Một loại thuốc có thể đầu độc hoặc bỏ đói tế bào ung thư trong một khoảng thời gian, nhưng bất cứ tế bào ung thư nào còn sót lại sẽ tiếp tục biến đổi. Chỉ cần một tế bào thôi. Dược phẩm cố gắng đuổi kịp ung thư, nhưng ung thư cứ chạy biến đi mất.
Vì lẽ đó, những loại thuốc này có lẽ chẳng bao giờ thực sự chữa được ung thư.
Nhưng chúng ta cũng có những sát thủ trong cơ thể mình, những lính trinh sát và những chiến binh. Một mạng lưới năng động gồm những tế bào nhanh nhẹn hơn bất cứ tế bào ung thư nào. Đó là hệ miễn dịch của chúng ta, một hàng phòng thủ sống luôn tồn tại từ khi sự sống hình thành.
Hệ thống này biến đổi. Nó thích nghi. Nó học hỏi, ghi nhớ và từng bước một đối chọi với một căn bệnh luôn thay đổi. Nó là công cụ chữa ung thư hữu hiệu nhất của chúng ta. Và chúng ta cuối cùng cũng đã phát hiện ra cách để kích hoạt nó.
Đó chính là một bước đột phá.
Trích từ cuốn sách “Liệu pháp miễn dịch – Bước đột phá trong chữa trị ung thư” – Charles Graeber